Trang chủ Review Hoa súng đen

Hoa súng đen

2541
2

Lời đầu tiên, xin phép tôi được giới thiệu, tôi là wing386 – tác giả chung của tất cả bài viết mà bạn sắp đọc sắp tới đây.

Có lẽ “review” một cuốn sách không phải là điều dễ dàng gì, ít nhất là đối với tôi. Phải mất hàng tuần, sau khi đã đọc xong cuốn sách tôi mới bắt đầu có thể cảm nhận và đôi lời thổ lộ về nó. Tuy vậy, không phải lúc nào cũng có thể dễ dàng viết ra. Tôi mong rằng một phần nào đó trong sự cảm nhận của mình có thể đến được với các bạn yêu mến. Như một sự tri ân, quý trọng của tôi đối với tác giả của những cuốn sách.

Tôi yêu thích thể loại Trinh thám, vì nó đặc biệt. Sự tư duy, logic chặt chẽ của cốt truyện, dưới sự tính toán tỉ mỉ của tác giả để có thể tạo nên những cao trào, mức độ ly kỳ, hấp dẫn trong các tình tiết. Kết thúc hoàn hảo sẽ khiến khán giả vỡ oà với trí tưởng tượng bay bổng của chính mình. Người đọc sẽ hoàn toàn bị cuốn hút vào thế giới riêng của câu chuyện. Nó thật sự, thật sự rất đẹp.

Nhà văn Michel Bussi

Trong số các tác giả nổi tiếng, tôi phải kể đến Michel Bussi – một nhà văn người Pháp. Ông cũng là một nhà chính trị gia và là một vị giáo sư địa lý đáng kính.

Mọi người yêu thích các tác phẩm của ông, trong đó phải kể đến như: “Mẹ đã sai rồi”, “Hoa Súng Đen”, “Xin đường buông tay”… và cuốn tiểu thuyết gần đây nhất của ông “Sát thủ thời gian” đã gặt hái được nhiều thành công. Nếu có thời gian các bạn hãy thử tìm đọc nhé.

Tình yêu, bi kịch và tội ác

Lấy bối cảnh ở một làng quê thơ mộng, ngôi làng Giverny xinh đẹp của vùng Normandie, miền Nam nước Pháp, nơi mà danh hoạ nổi tiếng Claude Monet đã từng sinh sống và làm việc. Tại đây, khu vườn hoa súng đã đem lại cho ông nhiều ý tưởng tuyệt vời. Với 30 năm “phục vụ” cho “Vườn ao” hoa súng của mình, ông đã tạo ra hàng loạt các kiệt tác.

<em>Hoa súng nước<em> Water Lilies 19171919 Nguồn Wikipedia

Nhưng cũng chính nơi đây tình yêu, sự hận thù, và đằng sau đó là tội ác của con người đã phủ lên cho cậu chuyện một bức màn đầy bí ẩn. Cái chết của một người đàn ông 40 tuổi trăng hoa, quỷ quyệt liên quan tới một bức hoạ nổi tiếng bị đánh cắp của Monet – “Hoa súng đen“.

Ba người phụ nữ cùng sống trong một ngôi làng Giverny bé nhỏ, xinh đẹp. Người thứ nhất hơn 80 tuổi, góa phụ, độc ác và sở hữu một bức tranh đẹp. Người thứ hai 36 tuổi, một cô giáo xinh đẹp quan tâm tới nghệ thuật và dối trá, có một ông chồng hay ghen. Người thứ ba gần 11 tuổi, xinh xắn, vẽ đẹp và ích kỷ. Cả 3 đều có một mong muốn duy nhất, thoát khỏi ngôi làng bình yên này.

Người thứ ba trẻ tuổi nhất, có tài năng, Fanette Morelle. Người thứ hai xinh đẹp, khôn khéo nhất, Stéphanie Dupain. Người thứ nhất, già nhất, kiên định nhất. Chỉ một người được giải phóng.

Trớ trêu thay, cả ba người bọn họ dường như đều vướng vào một vụ án. Một cái chết bi thảm đã xảy ra, nạn nhân là một bác sĩ nhãn khoa giàu có. Từng tham gia mua bán những bức tranh cổ, hắn khao khát có được bức vẽ “Hoa súng đen” nổi tiếng của Monet. Đáng tiếc thay, chưa có được tác phẩm đó hắn đã phải bỏ mạng dưới làn nước lạnh lẽo.

Chỉ vài ba dấu giày trên lớp bùn, tấm thiệp mừng sinh nhật đã ngả màu… manh mối để lại quá ít khiến cho hành trình tìm ra hung thủ thật không dễ dàng. Cuộc điều tra đi dần vào bế tắc. Liệu tội ác có được phơi bày hay rồi sẽ ngủ yên cùng với ngôi làng cổ kính?

Tòa nhà Le Moulin des Chennevières

3 người phụ nữ tưởng chừng như khác biệt ấy liệu có mối liên hệ gì tới vụ án? Họ có thực sự là nạn nhân hay lại chính là hung thủ? Câu trả lời nằm ở phía cuối câu chuyện.

Ngay cả khi tấm màn bao phủ vụ án dần dần được hé lộ thì vẫn có những điều bất ngờ xảy ra. Vị thanh tra Sérénac vướng vào mối tính với cô nàng giáo viên Stéphanie xinh đẹp, có cặp mắt ánh tím u buồn như những bông hoa súng trong ao của Monet. Điều bất ngờ của vụ án, cũng là điều tuyệt vời mà tác giả muốn gửi gắm ở cuối câu chuyện.

Lối kể chuyện hấp dẫn, hoàn hảo

Với lối kể chuyện nhẹ nhàng, Michel Bussi đã khéo léo lồng ghép những hình ảnh của một làng quê yên bình, đẹp đẽ vào trong một tác phẩm trinh thám. Sự giản dị đó không đem lại sự buồn tẻ cho cậu chuyện, mà chính nó lại là nét đặc trưng riêng của tác phẩm. Khiến độc giả vô cùng tò mò và bị lôi cuốn hoàn toàn vào một cốt truyện đậm chất trinh thám.

Tác giả đã làm rất tốt một việc, đó là dẫn dụ người đọc vào một vụ án khó nhằn, để họ được suy ngẫm, liên tưởng, hình dung về hung thủ. Nhưng rồi sau đó, cuối cùng cũng phải thốt lên: “Thế này thì làm sao mà có thể đoán được!”.

Cái cách mà Michel Bussi đã khéo léo “đánh lừa” người đọc bằng những chi tiết về thời gian, địa điểm chính xác đến hoàn hảo. Thêm vào đó, sự miêu tả một cách xuất sắc diễn biến nội tâm của từng nhân vật với nhiều sắc thái, tâm lý khác nhau. Ngôi làng Giverny xinh đẹp của vùng Normandie hiện lên trước mắt người đọc với những chi tiết được miêu tả một cách chân thực, rõ ràng nhất.

Người đọc đã không những được thưởng thức một tác phẩm trinh thám đặc sắc, mà còn khám phá thêm về thế giới hội hoạ của Monet với những bức tranh riêng biệt về hoa súng của ông.

Bảo tàng Claude Monet ở Giverny Nguồn Internet

Cuối chuyện có lẽ theo tôi là một cái kết có hậu, viên mãn cho tất cả độc giả. Và có thể nó còn viên mãn cho cả nhân vật của Michel Bussi.

wing386

Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi. Thân ái!

2 BÌNH LUẬN

Trả lời duonglothien493

Vui lòng nhập bình luận của bạn
Vui lòng nhập tên của bạn ở đây

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.